XtGem Forum catalog
Quà Tặng Cuộc Sống.
.:: Truyện ::.
Truyện Mới
Ngày xưa, có một anh tiều phu đến xin việc ở nhà m ...
Khi Chúa tạo ra con lừa, Người phán: "Ngươi sẽ làm ...
Người mẹ mệt mỏi trở về nhà từ cửa hàng, kéo ...
Hai cha con nhà nọ sinh sống bằng nghề làm nông trên ...
Hãy tưởng tượng có một ngân hàng ghi vào tài kho ...
Có một nhà thông thái, lúc biết mình sắp ra đi theo ...
1.Chớ có đi tìm của cải xa hoa, bởi vì nó chỉ đá ...
Khi mấy thằng bạn cùng phòng đi chơi hết, con ngồi ...
Làm thế nào mà tôi đã thoát khỏi sự bủa vây của ...
"Everybody blamed Somebody when Nobody did what Anybody could ha ...
1234...101112»
Blog Truyện

Chuyện nồi cơm của Khổng Tử

25/07/2012

Lời Khổng Tử: Trên đời này có những việc chính mắt mình trông
thấy rành rành mà vẫn không hiểu được đúng sự thật.
Một lần Khổng Tử dẫn học trò đi du thuyết từ Lỗ sang Tề. Trong
đám học trò đi với Khổng Tử có Nhan Hồi và Tử Lộ là hai học trò
yêu của Khổng Tử
Trong thời Đông Chu, chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn
lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ ... Thầy trò
Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều
ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than,
thoái chí; tất cả đều quyết tâm theo thầy đến cùng.
May mắn thay, ngày đầu tiên đến đất Tề, có một nhà hào phú từ
lâu đã nghe danh Khổng Tử, nên đem biếu thầy trò một ít gạo ...
Khổng Tử liền phân công Tử Lộ dẫn các môn sinh vào rừng kiếm
rau, còn Nhan Hồi thì đảm nhận việc thổi cơm.
Tại sao Khổng Tử lại giao cho Nhan Hồi - một đệ tử đạo cao đức
trọng mà Khổng Tử đã đặt nhiều kỳ vọng nhất - phần việc nấu
cơm? Bởi lẽ, trong hoàn cảnh đói kém, phân công cho Nhan Hồi
việc bếp núc là hợp lý nhất.
Ảnh
Sau khi Tử Lộ dẫn các môn sinh vào rừng kiếm rau, Nhan Hồi thổi
cơm ở nhà bếp, Khổng Tử nằm đọc sách ở nhà trên, đối diện với
nhà bếp, cách một cái sân nhỏ.
Đang đọc sách bỗng nghe một tiếng "cộp" từ nhà bếp vọng lên,
Khổng Tử ngừng đọc, liếc mắt nhìn xuống ... thấy Nhan Hồi từ từ
mở vung, lấy đũa xới cơm cho vào tay và nắm lại từng nắm
nhỏ ... Xong, Nhan Hồi đậy vung lại, liếc mắt nhìn chung quanh ...
rồi từ từ đưa cơm lên miệng ...
Hành động của Nhan Hồi không lọt qua đôi mắt của vị thầy tôn
kính. Khổng Tử thở dài ... ngửa mặt lên trời mà than rằng: "Chao
ôi! Học trò nhất của ta mà lại đi ăn vụng thầy, vụng bạn, đốn mạt
như thế này ư? Chao ôi! Bao nhiêu kỳ vọng ta đặt vào nó thế là
tan thành mây khói!"
Sau đó, Tử Lộ cùng các môn sinh khác mang rau về ... Nhan Hồi
lại luộc rau ... Khổng Tử vẫn nằm im đau khổ ...
Một lát sau rau chín. Nhan Hồi và Tử Lộ dọn cơm lên nhà trên; tất
cả các môn sinh chắp tay mời Khổng Tử xơi cơm.
Khổng Tử ngồi dậy và nói rằng: "Các con ơi! Chúng ta đi từ đất
Lỗ sang Tề đường xa vạn dặm, thầy rất mừng vì trong hoàn cảnh
loạn lạc, dãi nắng dầm mưa, đói khổ như thế này mà các con vẫn
giữ được tấm lòng trong sạch, các con vẫn yêu thương đùm bọc
nhau, các con vẫn một dạ theo thầy, trải qua bao nhiêu chặng
đường đói cơm, khát nước ...
Hôm nay, ngày đầu tiên đến đất Tề, may mắn làm sao thầy trò
ta lại có được bữa cơm. Bữa com đầu tiên trên đất Tề làm thầy
chạnh lòng nhớ đến quê hương nước Lỗ. Thầy nhớ đến cha mẹ
thầy ... cho nên thầy muốn xới một bát cơm để cúng cha mẹ thầy,
các con bảo có nên chăng?
Trừ Nhan Hồi đứng im, còn các môn sinh đều chắp tay thưa: "Dạ
thưa thầy, nên ạ!"
Khổng Tử lại nói: "Nhưng không biết nồi cơm này có sạch hay
không?"
Tất cả học trò không rõ ý Khổng Tử muốn nói gì nên ngơ ngác
nhìn nhau. Lúc bấy giờ Nhan Hồi liền chắp tay thưa: "Dạ thưa
thầy, nồi cơm này không được sạch."
Khổng Tử hỏi: "Tại sao?"
Nhan Hồi thưa: "Khi cơm chín con mở vung ra xem thử cơm đã
chín đều chưa, chẳng may một cơn gió tràn vào, bồ hóng và bụi
trên nhà rơi xuống làm bẩn cả nồi cơm. Con đã nhanh tay đậy
vung lại nhưng không kịp. Sau đó con liền xới lớp cơm bẩn ra,
định vứt đi ... nhưng lại nghĩ: cơm thì ít, anh em lại đông, nếu bỏ
lớp cơm bẩn này thì vô hình trung làm mất một phần ăn, anh em
hẳn phải ăn ít lại. Vì thế cho nên con đã mạn phép thầy và tất cả
anh em, ăn trước phần cơm bẩn ấy, còn phần cơm sạch để dâng
thầy và tất cả anh em ...
Thưa thầy, như vậy là hôm nay con đã ăn cơm rồi ... bây giờ,
con xin phép không ăn cơm nữa, con chỉ ăn phần rau. Và ... thưa
thầy, nồi cơm đã ăn trước thì không nên cúng nữa ạ!
Nghe Nhan Hồi nói xong, Khổng Tử ngửa mặt lên trời mà than
rằng: "Chao ôi! Thế ra trên đời này có những việc chính mắt mình
trông thấy rành rành mà vẫn không hiểu được đúng sự thật! Chao
ôi! Suýt tí nữa là Khổng Tử này trở thành kẻ hồ đồ!"

Về Trang Chủ
♥Bình luận♥
[2014-10-16 06:29] lờ gờ hờ:

đúng thế! đừng phán đoán nhanh về ai đó mà không tìm hiểu sự thật ^^


Đăng bình luận

Trang:
Lên phía trên
Cuộc sống ngày càng ồn ào và cuốn theo mọi người vào những vòng quay náo nhiệt của đời thường, của những bon chen, của những mưu sinh nhiều khi khiến chúng ta quên đi những điều đơn giản làm nên những thi vị của cuộc sống, bỏ quên những giá trị đẹp đẽ của cuộc đời. Và ♫♥ Quà Tặng Cuộc Sống ♥♫ được tạo nên để giúp mỗi người trong chúng ta sau khi xem tìm lại được những điều tưởng chừng đã bỏ quên, tưởng chừng đã mất, tưởng chừng không bao giờ tìm thấy ở giữa đời thường, những điều tưởng chừng rất đơn giản mà thiêng liêng, cao cả... ♫♥ Quà Tặng Cuộc Sống ♥♫ nơi chúng ta có thể cảm nhận được ý nghĩa và thông điệp mà mỗi người muốn đề cập tới. Món quà từ từ được mở ra, bên trong hộp quà là những câu chuyện rất đời thường, rất giản dị, những tình huống thường xuyên diễn ra trong cuộc sống của mỗi người, những điều tưởng như rất đỗi bình thường trong cuộc sống: kỷ niệm về một người bạn thời thơ ấu, một món quà của mẹ tặng ngày còn rất nhỏ, một bó hoa chồng tặng vào một ngày đẹp trời... Tất cả những câu chuyện trong ♫♥ Quà Tặng Cuộc Sống ♥♫ đều rất đơn giản nhưng ẩn chứa một thông điệp đầy tính nhân văn về mối quan hệ giữa con người với con người, những triết lý cuộc sống cao cả và quan hệ tình cảm giữa con người với con người... Với ♫♥ Quà Tặng Cuộc Sống ♥♫ mỗi người chúng ta sẽ nhận ra ý nghĩa cuộc sống, ý nghĩa của hạnh phúc từ những điều rất giản dị, những việc rất nhỏ nhặt thường ngày và dần tìm cho mình những khoảng lặng êm đềm sau mỗi lo toan của cuộc sống… 10.1200207